Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

"FACEBOOK KHÔNG CÓ DÂN CHỦ"


Nghe đâu mấy ngày trước fanpage Việt Tân bị một "thế lực" nào đấy mang tên "Dư Luận Viên" report (báo cáo sai phạm) trang khiến trang này bị sập. Tôi đã từng đọc qua bài báo với tiêu đề "Tổ chức nhóm chuyên gia bút chiến trên Internet" trên báo Lao động đăng ngày 9/1/2013 và đó chính là "Dư Luận Viên" (DLV) với 900 người mà tôi được biết. Trong một stt THÔNG BÁO CỦA TRANG FACEBOOK VIỆT TÂN, Việt Tân cho rằng "Dư luận viên đã sử dụng chiến thuật biển người", "dư luận viên đã sử dụng các chức năng này để tấn công các trang mạng xã hội". Tôi tự hỏi biển người ở đâu ra với 900 người, trong khi lượng like của Việt Tân là gần 200k, rất khó để đánh sập. Hay là bất cứ ai lên tiếng chống lại VT, nói VT là phản động, bẻ gẫy luận điệu xuyên tạc của VT thì đều là DLV, nếu vậy thì gần 90 triệu người dân VN đều là DLV rồi, bản thân tôi cũng được chúng phong danh hiệu DLV với mức lương 5 triệu, có nhà, có xe đưa đón riêng :v . Để tăng tính "thương vong", VT phụ họa thêm "các trang mạng xã hội" bị DLV đánh sập mà đâu thấy fanpage nào bị tấn công ngoài VT đâu nhỉ, VT phải đặt câu hỏi là vì sao bị sập mới đúng. Do ăn ở cả thôi, chứ những page như "Tôi yêu Công an Nhân dân", "HỘI NHỮNG NGƯỜI GHÉT BỌN PHẢN ĐỘNG" có bị tấn công bao giờ.

Một trong những những điều cơ bản của cơ bản về Dân chủ đó là bầu cử, như vậy Facebook không có dân chủ, hay nói đúng hơn VT (cỗ máy tuyên truyền dân chủ cuội) đã xâm phạm nền dân chủ của facebooker Việt Nam, nói đúng hơn nữa thì VT đã đi ngược lại với dân tộc. VT đã làm việc với công ty Facebook đặc trách về "Tự do ngôn luận" của mình để lấy lại được fanpage này. Việc VT lấy lại được fanpage đồng nghĩa với việc facebook bị VT mụ mị mà vô tình xâm phạm tới nền dân chủ của cư dân mạng VN. Facebook đã vô tình xâm phạm dân chủ như thế nào thì tôi sẽ làm một ví dụ đơn giản: Giả sự Facebook là một quốc gia, trong đó fanpage đại diện cho các đại biểu Quốc hội và mỗi facebooker là mỗi công dân của quốc gia này. Là một công dân tôi có quyền bầu cử ông này hoặc không bầu cử ông này vào quốc hội, nếu quốc gia facebook không tôn trọng đại đa số phiếu của công dân thì đây là một quốc gia phi dân chủ. Như vậy, đại đa số facebooker đã report fanpage VT (tất nhiên không phải do DLV), không chấp nhận sự tồn tại của nó thì Facebook phải có trách nhiệm gỡ bỏ, nhưng sự thật Facebook đã hồi sinh VT bất chấp cả dân chủ chỉ vì một nhúm người chuyên bịa đặt thông tin và kích động nhân dân Việt Nam.

Là một trong những phát ngôn viên của Bộ Dư Luận Viên, tôi cảm thấy vô cùng quan ngại của nền dân chủ facebook nói riêng và Hoa Kỳ nói chung. Một lần cuối yêu cầu Mark đưa VT vào dĩ vãng như chính thể VNCH của chúng. Cảm ơn !

Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

CHẤT LƯỢNG BIỂU TÌNH XUỐNG DỐC, NHÂN DÂN TIẾP TỤC CHIẾM ĐƯỢC TRUYỀN THÔNG

Chiều nay, ngày 19/6/2014 nhóm biểu tình chuyên nghiệp No-U Hà Nội với những gương mặt quá đỗi quen thuộc "lấy biểu tình làm phương châm tồn tại...lòng yêu nước" đã có một cuộc biểu tình không thành công tại tượng đài Lý Thái Tổ. Với địa điểm này tôi không khỏi băn khoăn tự hỏi "quái, sao biết tình chống Trung Quốc không tổ chức ở ĐSQ của nó, ra tượng đài Lý Thái Tổ thì thằng khựa nào nghe được. Mà đúng ra nên tổ chức một chuyến ta giàn khoan HD 981 để "đả đảo" mới phải. Thật vãi cả yêu nước
________________________



Mục đích của cuộc biểu tình này quá rõ, tất nhiên là chưa bao giờ có chuyện vì nhân dân hết, hôm nay ngày 19/6 là ngày kỷ niệm Quân lực Việt Nam Cộng hòa, cuộc biểu tình ví như "chó vẫy đuôi chủ" để mấy ông Quân nhục bên Hải Ngoại không quên đám cuồng cờ vàng ba que vẫn còn tồn tại và phán đoán này của tôi phải đúng tới 90% bởi cuộc biểu tình này tổ chức vào thứ 6 mà ko phải chủ nhật như mọi khi, diễn ra nhanh gọn, cốt là chộp được ảnh. Cuộc biểu tình hôm nay diễn ra được 5 phút rồi tắt hụt giống như "hương rắm nồng rồi tan" . Mà theo như lời kêu gọi thì biểu tình sẽ diễn ra vào 4h30 nhưng chắc do quá ít người nên mãi tới 5h cuộc biểu tình mới bắt đầu khiến chúng tôi chờ dài cả cổ

Nhớ khoảng thời gian từ năm 2011 các cuộc biểu tình do Việt Tân, NoU FC tổ chức khá là quy mô, thu hút đông đảo người dân "nhẹ dạ" tham gia và tôi đang hoài niệm về một thời hoàng kim của phong trào "dân chủ cuội" của chúng. Thì giờ đây những tiếng kêu yếu ớt "đả đảo TQ" phải dùng tới loa tay nhưng cũng không thể thu hút được người dân nào và cũng chẳng có ai gào hộ ngoài chúng. Bị cô lập ! Cái cảm giác ấy với chúng lại không đau xót, vì cái chúng cần là tiền, mà mấy ông phản động hải ngoại có được chứng kiến cảnh gào thét yếu ớt, thậm chí là bị dân đập te tua mà cứ mù quáng gửi tiền về cho chúng. Rồi thời gian biểu tình ngày càng rút xuống, nếu trước là 1 hoặc 2 tiếng đồng hồ thì giờ chỉ cần có 5 phút là có thể ra về.



Xét đến chất lượng cá  nhân từng người đầu tiên phải nói đến Nguyễn Lân Thắng một con người có tiền sử về thần kinh, y là khôn nhất, trong khi đồng đội của mình được công an "xách nách, mời đi uống nước, ăn cơm gà" thì y lại chọn làm "nhiếp ảnh", giữ một khoảng cách khá xa đám biểu tình và tuyệt nhiên không hô hào. Rồi đến Bạch Hồng Quyền với sự tích "nhìn văn bản trên điện thoại để đọc diễn văn" trong cái gọi là "hội thảo nhân quyền", đồng đội tan hoang như thế nhưng đã thấy hắn cùng vợ mình đạp xe đi lẩn mất. Cụ bà Lê Hiền Đức ốm yếu nhưng lại để cho bà làm phát ngôn viên đối chất với đối chất với nhân dân khi bị gọi là "phản động". Đáng thương cho Lê Hoàng, Anh Trí Đức và một vài người khác... một tên thì bị người dân đập cho một phát, một tên thì bị công an "xách nách". Nhanh và gọn trong 5 phút nhưng có khá nhiều chuyện đã diễn ra, phía chúng tôi đề nghị bên hải ngoại Vinh danh Anh Trí là "người đàn ông lông rậm của năm" , Lê Hoàng "người đàn ông giỏi chịu đòn của năm", Bạch Hồng Quyền "người đàn ông vì gia đình của năm". Phong trào "dân chủ cuội " đã đi xuống trầm trọng, nhân dân đã hiểu rõ bộ mặt của chúng, chúng bị hắt hủi, xa lánh và không còn đất diễn, chúng tôi còn được một số người dân khuyên "kệ mẹ chúng nó, nát công an bắt hết ấy mà, cho chết mẹ chúng nó đi" . Đáng thương



Đáng chú ý khi nhân dân sống quanh bờ hồ đã chiếm được truyền thông từ nước ngoài, một nam thanh niên học ngành Y đã thay mặt nhân dân lên tiếng vạch rõ ý đồ của bọn chúng và đã được một phóng viên quốc tế rất giỏi tiếng Việt phỏng vấn anh. Việc làm của anh đã vạch trần bộ mặt của chúng và nói lên tiếng nói của nhân dân xung quanh vấn đề biển Đông khiến chúng vô cùng bức xúc và liên tiếp chặn họng anh khi anh đang phỏng vấn và bị dân chửi cho. Chúng tôi đã có quay video phỏng vấn anh này và sẽ sớm up lên. Cuộc biểu tình tan rã, một số tên bị đưa lên đồn, một số cười khẩy "không phải uống nước chè" .

Thật vui vì nhân dân ta đã cảnh giác cao. Trong tình hình loạn biển Đông như vậy chúng ta phải luôn cảnh giác cao độ, các cuộc biểu tình do những kẻ mặc áo đen, áo trắng in logo NoU FC, những băng rôn nền đen chữ trắng, những biểu ngữ in hình những người lạ mặt đều do phản động tổ chức. Chung tay đập tan âm mưu "rước voi giày mả tổ" của chúng nhé !

Thứ Sáu, 23 tháng 5, 2014

10 LUẬN ĐIỆU HÁI RA TIỀN CỦA CÁC THẾ LỰC THÙ ĐỊCH

   Có những luận điệu xuyên tạc, bóp méo sự thật một cách trắng trợn nhưng lại có thể nhai đi nhai nhai lại trong mấy thập kỷ, không những thế những luận điệu này còn mị dân rất có hiểu quả là miếng cơm, manh áo cho toàn thể tổ chức chống cộng gồm có: đảng khủng bố Việt Tân, Hội anh em dân chủ, NoU FC, Nhật ký yêu nước, khối 8406, Con đường Việt Nam....và rất nhiều bloger, "dân oan" khác (gọi chung là "Việt tân và đồng bọn"). Bài viết dưới đây tôi sẽ tổng hợp tư liệu và vạch trần chúng trước ánh sáng của sự thật, công bằng và dân tộc.

I. "CÔNG HÀM BÁN NƯỚC CỦA THỦ TƯỚNG PHẠM VĂN ĐỒNG"
Đây là một trong những luận điệu khai thác từ lịch sử có hiệu quả nhất của các thế lực thù địch và với tình hình nóng ở Biển Đông còn tiếp diễn thì cái luận này còn "hot". Cũng đã rõ ràng

Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014

LỜI CẢM ƠN GỬI TỚI VIỆT TÂN VÀ 20 TỔ CHỨC "XÃ HỘI DÂN SỰ" ???

Vừa qua tổ chức khủng bố lưu vong Việt Tân cùng hơn 20 cái gọi là "xã hội dân sự" trong đó bao gồm NoU FC, Nhật ký yêu nước (NKBN), Con đường Việt Nam, Hội anh em dân chủ...đã tổ chức kêu gọi "biểu tình" phản đối Trung Cuốc, cụ thể ở đây là yêu cầu Trung Cuốc rút giàn khoan HD 981 khỏi Biển Đông vào chủ nhật ngày 11/5. Hòa trung với tinh thần yêu nước đó của nhân dân cả nước, trên cả 3 miền nhân dân đã xuống đường để phản đối hành vi ngang ngược của Trung Cuốc. Bên phía đội cờ đỏ xin được gửi lời cảm ơn sâu sắc tới Việt Tơn và 20 tổ chức "xã hội dân sự" đã góp phần tạo lên tinh thần "ĐOÀN KẾT QUANH ĐẢNG VÀ CHÍNH PHỦ CHỐNG LẠI TRUNG QUỐC".

Vì hiểu được bản chất của "biểu tình" của bọn phản động nên nhân dân và nhà nước không ủng hộ nhưng khi cần sức dân để thể hiện tinh thần đoàn kết của nhân dân, phục vụ đối ngoại, tạo truyền thông, nhà nước lại chủ chương mở đường để nhân dân xuống đường như hôm 11/5 vừa rồi. Trong khi thế lực chống phá gọi đó là "BIỂU TÌNH", mặc áo NoU, ngôn từ kích động với những kẻ cầm đầu tiền án, tiền sự, chống phá đất nước, thì nhân dân, báo chí gọi đó là "PHẢN ĐỐI, XUỐNG ĐƯỜNG, MÍT TINH", mặc áo cờ đỏ sao vàng, ngôn ngữ thể hiện sự đoàn kết và hoàn toàn là tự phát. Cho nên khi theo dõi buổi phản đối TQ hôm 11/5 đó hình thành 2 phe rất rõ ràng và do tự phát nên phía nhân dân không thể hô to, đồng đều được như phản động có kinh nghiệm trong việc "biểu tình" mị dân. Và ĐÂY LÀ LẦN ĐẦU TIÊN CÁC THỂ LỰC CHỐNG PHÁ ĐÃ HÒA MÌNH VÀO NHÂN DÂN PHẢN ĐỐI TRUNG QUỐC XÂM LƯỢC MÀ KHÔNG PHÂN BIỆT ĐÂU LÀ DÂN, ĐÂU LÀ PHẢN ĐỘNG.


Rất nhiều những biểu ngữ như thế này


2. "NHỮNG CON CHÓ KHÔNG NGHE LỜI" ?
Với chính quyền, với những người dân thường xuyên tìm hiểu về "diễn biến hòa bình" và các thế lực thù địch đều hiểu rằng mọi hoạt động của các tổ chức chống phá đều phải có "kinh phí", "trợ cấp" và cái nguồn đó là từ bên "hải ngoại" gửi về. Ở đây tức là các tổ chức chống phá của đám người VNCH sau năm 75 giải phóng SG vượt biên sang Mỹ. Nhân dân chúng tôi đề nghị bên "hải ngoại" CẮT LƯƠNG của họ, bởi vì sao ? 

Khi lợi ích của các tổ chức chống phá mâu thuẫn thì đến cả "bố mày, ông mày...tao cũng đéo nghe, bởi cái tao cần là tiền, chứ không phải là sự trung thành, hay tư tưởng gì hết". Đó là bản chất của phản động, cho nên khi Việt Tơn cùng 20 tổ chức "XHDS" kêu gọi biểu tình thì nội bộ bị phân tán sâu, giữa ủng hộ và không ủng hộ, trong cái lũ "ủng hộ" đứa thì đồng ý nên có những khẩu ngữ chống CSVN như trước, đứa thì không, có đứa còn chửi cả chủ "sao lại phải nghe bên ngoài". Ờ đúng ! Nhưng thằng nào trả tiền cho chúng mày, mất dạy thật ! Thế mới nói thời hoàng kim của chúng mày hết từ lâu rồi. Cũng thật tội ! Mấy đứa nghe lời chủ mang mấy biểu ngữ có hình mấy thằng phản động Lê Quốc Quân, Đinh Đăng Định, Bùi Hằng...cứ ru rú cuộn tròn trên tay không dám dương. Sợ công an thì không phải rồi, bởi xưa nay chúng đâu có sợ, cái chúng sợ là "Công an đội lốt dân kìa", mà cũng buồn cười bà bán nước già lắm rồi được chúng vinh là Công an, thế nên cứ dương biểu ngữ phản động lên là bị dân giật, xé, thậm chí có người còn định táng cho một trận. Mà cũng lạ không thấy đứa nào hô "Công an định đánh dân" bla bla nữa. CUỘC CHƠI NÀY KHÔNG DÀNH CHO NHỮNG KẺ NHÁT CHẾT mấy con rận nhé. Vậy là không có lấy một biểu ngữ hay khẩu hiệu chống nhà nước nào, cứ dương lên là "công án trà đá" dằn mặt, sợ bỏ mẹ.

3. "CHÓ CŨNG BIẾT ĐÁNH LỪA CHỦ" ?
Chó mà không nghe lời chủ, cắn lại chủ là chuyện bình thường, chuyện thường gặp trong cuộc sống này. Nhưng mà "chó lừa chủ" thì quả thật chỉ có chó tiến hóa thành một vài loại người. 

Cả một hệ thống với hơn 20 tổ chức, có người đứng đầu, có tiền thống nhất mà tổ chức "biểu tình" thất bại thảm hại luôn nhưng vẫn báo cáo thành tích "thắng lợi" như đúng rồi. Các vị "hải ngoại" có ai không bị chúng lừa không, nếu được chứng kiến đám tay sai "biểu tình" đó chắc sẽ thất vọng tràn trề. "Sài Gòn" 11/5 không có chỗ chứa cho "chó" ? Nhân dân cùng tầng lớp trí thức xuống đường tuần hành với những băng rôn, khẩu ngữ "Đoàn kết quanh Đảng, chính phủ....", cờ đỏ, cờ búa liềm bay ngợp trời, cả thành phố tràn ngập màu đỏ, le lói một vài áo trắng, áo đen NoU FC. Ở Hà Nội dù cho sắc đỏ có phần kém hơn, nhưng cái đám "dân oan" chỉ được cái to mồm chứ ngây thơ lắm, hồn nhiên cầm những biểu ngữ ủng hộ Đảng, nhà nước của các bạn sinh viên phân phát thế nhưng không có thằng nào nhắc nhở hết, ngu từ đầu não ngu xuống. Mồm thì hô "đả đảo Trung Quốc" to lắm, trách móc, vu khống "Cộng sản Việt Nam hèn nhác" nhưng chính mình lại hèn nhác không dám dương biểu ngữ phản động, thật đúng với cái "mồm to"

Thực trạng là thế nhưng báo cáo về thì lại khác.Đứng một góc chụp một tấm hình với áo NoU và biểu ngữ hay một mình đứng trước CSCĐ để chụp ảnh, cố gắng chộp được cái biểu ngữ chống phá báo cáo lấy thành tích. Rồi thì tự sướng, lừa phỉnh rằng "lấn át cờ đỏ" rằng phe của ta rất đông đảo, nhưng thực tế thì đông là do nhân dân đến nhiều (bởi nhà nước ủng hộ), lấn át được tiếng hô nhưng không lấn át được bài "Quốc ca" và bài "Như có Bác Hồ trong đại vui đại thắng" ...vô hình chung "biểu tình" thành "xuống đường" cùng nhân dân yêu nước, đoàn kết cùng Đảng mà bọn chúng không mong muốn. Thêm nữa là truyền thông chỉ chú ý vào người dân yêu nước thực sự, báo chí viết tin đa số là lấy những hình ảnh từ đội cờ đỏ. Thất bại thảm hại nên quý vị "hải ngoại" đừng để chúng đánh lừa nhé.

Khi phản động cầm biểu ngữ đoàn kết xung quanh Đảng


3. LỜI CẢM ƠN
Ghét thì thật, căm thì căm lắm,nhưng phía nhân dân chúng tôi xin được gửi lời cảm ơn sâu sắc tới Việt Tơn và 20 tổ chức "Xã hội dân sự" đã có thành tích giúp Đảng, nhân dân trong việc nâng cao tinh thần đoàn kết của nhân dân, phục vụ cho công tác đối ngoại, thu hút báo chí và dư luận quốc tế. Cùng với lời chúc sức khỏe, tinh thần đoàn kết, hòa hợp hòa giải và sớm gặp lại. VIỆT NAM MUÔN NĂM ! ĐẢNG CỘNG SẢN MUÔN NĂM ! 

Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

HÃY KÝ TÊN YÊU CẦU CHÍNH PHỦ MỸ ĐÓNG CỬA ĐÀI RFA TIẾNG VIỆT

HÃY KÝ TÊN YÊU CẦU CHÍNH PHỦ MỸ ĐÓNG CỬA ĐÀI RFA TIẾNG VIỆT

Đài RFA Tiếng Việt trực thuộc đài Á Châu Tự do có trụ sở tại bang Washington, Hoa Kỳ, được Tổng thống Bill Clinton lập ra năm 1995 và cấp kinh phí hàng năm từ tiền thuế của nhân dân Mỹ, với mục đích đưa “thông tin trung thực về thế giới tự do” tới các nước Châu Á.

Tuy nhiên trái ngược với tiêu chí nêu ra, đài RFA Tiếng Việt do nhóm người Mỹ gốc Việt điều hành, thường xuyên đưa tin không trung thực, bóp méo tình hình Việt Nam, ngày càng có xu hướng như tờ báo lá cải, xem thường chính bạn đọc của mình.
Đỉnh điểm là vụ ông Trần Nhật Quang, một công nhân ở Thủ đô Hà Nội gửi thư khiếu nại đài RFA Tiếng Việt đã đăng bài báo “Ông Trần Nhật Quang chửi ai” của một tác giả không rõ danh tính phỉ báng và vu khống với câu chuyện bịa đặt rằng ông say rượu, gây náo loạn để bôi nhọ, thóa mạ chỉ vì ông bày tỏ quan điểm không ủng hộ cuộc biểu tình của nhóm nhỏ chuyên gây rối ở Bờ Hồ Chủ nhật hàng tuần. Hành động này đã phạm tội Phỉ báng theo luật pháp Hoa Kỳ, nhưng họ chỉ lẳng lặng gỡ bài, không đường hoàng xin lỗi, không đính chính. Hành động này của một cơ quan truyền thông HỢP CHỦNG QUỐC HOA KỲ không những thể hiện rõ sự coi thường thính giả người Việt, luật pháp và nhân quyền một cách ngang ngược, mà còn thể hiện sự xúc phạm tới lòng tự trọng, tự tôn dân tộc của người Việt chúng ta.





Ông Trần Nhật Quang là một người lao động bình thường ở Việt Nam, không có tiền khởi kiện, thuê luật sư và theo kiện đài RFA Tiếng Việt tại bang Washington ở Hoa Kỳ hầu đòi công bằng cho bản thân, tố cáo đài này ra trước công luận.
Bởi vậy, chúng tôi - gồm các blogger người Việt - là những người yêu mến, quý trọng ông Trần Nhật Quang đã thành lập nhóm NHÓM VẬN ĐỘNG ĐÓNG CỬA ĐÀI RFA TIẾNG VIỆT tuyên bố: từ ngày 4/4/2014, sau hơn 1 tháng ông Trần Nhật Quang chính thức gửi đơn tới Đài RFA nhưng Đài RFA không thực hiện các yêu cầu của ông Trần Nhật Quang, thực hiện theo đúng trình tự, thủ tục của pháp luật Mỹ, chúng tôi phát động phong trào ký tên tập thể YÊU CẦU CHÍNH PHỦ MỸ ĐÓNG CỬA ĐÀI RFA TIẾNG VIỆT, với hi vọng rằng những ông chủ thực sự của đài RFA Tiếng Việt thể hiện trách nhiệm với các thính giả, công dân Việt Nam. Việc làm này còn mong mỏi các công dân Hoa Kỳ yêu chuộng dân chủ, nhân quyền sẽ lên tiếng đòi Chính phủ của họ hành xử đúng pháp luật, trả lại công lý cho người dân Việt Nam.
Chúng tôi xin được cảm ơn tất cả các bạn bè, blogger có lương tâm và trách nhiệm, đã ủng hộ, khích lệ, hỗ trợ chúng tôi và ông Trần Nhật Quang trong thời gian vừa qua, đặc biệt là sự giúp đỡ hết sức chí tình của báo KBC Hải ngoại.

Chữ ký được tập hợp tại:
https://docs.google.com/forms/d/1VW3VUv3KcB2ZPei_xnT35XdanhvKRyaqtFWgK5O3x2E/viewform

Để tìm hiểu về cuộc vận động, mời tham gia group
https://www.facebook.com/groups/260024034176769/

Và blog: http://nhomvandong.blogspot.com/

Tư liệu tham khảo:
(1) Về cơ sở pháp lý : Xem bàihttp://vokhanhlinh98.blogspot.com/2014/03/can-kien-ai-rfa-ra-toa-washington-hoa-ky.html
(2) Lý do cần vận độnghttp://vokhanhlinh98.blogspot.com/2014/03/tai-sao-chung-ta-can-van-ong-chinh-phu.html
http://vokhanhlinh98.blogspot.com/2014/02/can-to-cao-rfa-xuc-pham-mot-cong-dan.html
(3) Bản chất đài RFA
http://hoangthinhatle.blogspot.com/2014/03/tu-nhung-bai-viet-khong-mang-quan-iem.html
http://hoangthinhatle.blogspot.com/2014/02/nhung-goc-nhin-khac-nhau-ve-ai-chau-tu.htm

Thứ Năm, 20 tháng 3, 2014

NGÀY HẠNH PHÚC KHÔNG CÓ DÂN CHỦ-NHÂN QUYỀN VÀ SỰ KHÓ CHỊU CỦA CÔ CHỦ QUÁN CAFE 2

PHẦN II: SỰ KHÓ CHỊU CỦA CHỊ CHỦ QUÁN CAFE VÀ NHÂN VIÊN PHỤC VỤ

Về phần chủ quán Cafe và nhân viên phục vụ trong quán cũng có một câu chuyện cũng hết sức thú vị. Ban đầu khi bước chân vào quán chị chủ quán cứ nghĩ chúng tôi đến phỏng vấn xin việc mà không hề biết rằng quán chị sắp có phiền phức. Phiền ở đây không phải vì vấn đề Công an mà là chuyện kinh doanh của quán chị  .

Đặt giả sử khi bạn là chủ quán cafe đó, một quán Cafe nhỏ khoảng 8 bàn và rất yên tĩnh. Trên dưới 20 người vào quán sắp xếp sử dụng 3 bàn/8bàn đó chắc hẳn là niềm vui đối với bạn vì hôm nay quán đông khách, kiếm được nhiều tiền. Lòng đang như "mở cờ" trong bụng, nhân viên trầu trực xem khác hàng gọi gì
- Cho 6 chai nước lọc e nhé.
- Dạ anh còn gọi gì nữa không ạ
- Đéo
Bạn nghĩ sao, khó chịu lắm đúng không. Tưởng rằng vớ bở nhưng lại gặp toàn dân Ky Bo . Đó là câu chuyện do tôi bịa ra nhưng quả thật "MLBVN" cũng tương tự như thế và còn hơn cả thế khi chắn hết đường đi của nhân viên trong quán (đằng sau là phòng rửa bát, phòng bếp của quán), thậm chí chúng tôi cũng không hề được một chai nước lọc. Hãy xem ảnh trong mục bình luận của tôi là sẽ rõ. Và chúng tôi xin đảm bảo nếu đòi được lương DLV và có cuộc hội thảo lần sao chúng tôi xin chi trả toàn bộ tiền nước cho quý vị, tôi hứa là như thế.



Tò mò là điều không thể không có của các nhân viên phục vụ khi trong quán đang diễn ra cuộc "thảo luận" một phía rất sôi nổi như thế. Với những ngôn ngữ phản động như vậy nhân viên trong quán cũng dần hiểu ra vấn đề. Trong lúc quay clip cảnh nhân viên đang sửa sang quán để lấy tư liệu phản biện có một bác gái hỏi tôi "sao cháu lại tham gia cái này", "không thưa bác ! *chỉ sang phía bốn người* bọn cháu ủng hộ nhà nước, bọn cháu đến đây với lời mời của họ" sau đó tôi hỏi thẳng về việc Công an có dính dáng gì đến việc sửa sang quán hay không "đây là sửa sang định kỳ của nhà hàng đấy chứ", "ra vậy, bọn chúng vừa chụp cái tấm giấy cáo lỗi của cửa hàng để vu oan cho Công an can thiệp không cho chúng thảo luận trong phòng đó bác nên cháu phải quay video làm bằng chứng", một anh nhân viên nói "tao với mày quả này nổi tiếng rồi  " (tôi có quay video khi anh chị đó đang dọn dẹp trong phòng) . Họ hiểu chứ, họ biết chứ và cũng chẳng ai muốn dây dưa với họ ngoài cái nét mặt khó chịu khi phải len lỏi, thấp lưng khi phải đi đi lại lại qua bọn chúng.

Và đến khi Chị chủ quán xuất hiện, chị cũng đứng theo dõi một lúc cũng là tiện thể kiếm tra nhân viên đang dọn dẹp trong nhà. Một lúc sau thì họ tuyên bố kết thúc "thảo luận" nhưng chưa thể đi ngay vì còn cố nói thêm và cũng chưa chụp ảnh (dạng điểm danh đó, nếu như có mặt 4 người chúng tôi trong đó biết đâu tiền được gửi về cho chúng tôi cũng nên  ). Chị chủ quán dần cũng thấy khó chịu và buộc phải lên tiếng "Nhà hàng hôm nay cũng đã hết sức tạo điều kiện địa điểm cho mọi người và giờ đã đến giờ bán hàng, mọi người thông cảm và giải tán cho" . Có lẽ nào chị chủ quán cũng là An ninh nhở  . Tôi đứng cạnh chị, quay ra cười với chị "tốt rồi" được chị nhắc nhở một câu "em đừng dây dưa với bọn này, mất tương lai" . Chỉ biết cảm ơn chị (quên chưa khen chị giống diễn viên Kim Oanh) rồi đi về.

Người dân họ cũng hiểu chứ, họ biết đâu là đúng, đâu là sai nếu không Đảng có tồn tại được hơn 84 năm như thế không. Lừa được ai chứ ngoài những người có nhận thức kém hoặc lòng dạ chỉ vì chữ "tiền" . Cuối cùng thì cái gọi là "thảo luận" này thực chất cũng chỉ là vở hài kịch, một trò chơi vui nhộn mà thôi. Thôi thì đó là công ăn việc làm của họ nên họ vấn cứ cố gắng dù biết kết quả là vô ích

NGÀY HẠNH PHÚC KHÔNG CÓ DÂN CHỦ-NHÂN QUYỀN VÀ SỰ KHÓ CHỊU CỦA CÔ CHỦ QUÁN CAFE PHẦN I

Hôm nay 20-3 Hà Nội lại mưa, tôi dám chắc rằng cơn mưa này không phải do Đảng ta tạo nên để gây khó dễ cho buổi "Thảo luận lần hai về Quyền tự do đi lại" do nhóm "Mạng lưới Bloger" (MLNVN) tự xưng tổ chức và đúng vào NGÀY HẠNH PHÚC tại Joma Bakery Coffee, 22 Lý Quốc Sư, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội. Chúng tôi gồm chú Thắng CòngHoàng Thị Nhật Lệ,Tùng Tee và tôi cũng có mặt trong buổi thảo luận này với tư cách là đại diện nhóm Phản bác Tuyên bố 258 mà họ vẫn gọi là "Dư Luân Viên" .

PHẦN I: NGÀY HẠNH PHÚC KHÔNG CÓ DÂN CHỦ-NHÂN QUYỀN

Buổi thảo luận diễn ra lúc 9h30, chúng tôi đã có mặt trước 10 phút để chuẩn bị tham gia "thảo luận"( họ thể hiện Nhân Quyền-Dân Chủ từ lúc ở ngoài quán khi Lệ và Tùng bị một người trong số họ chửi "hai bọn điên" ). Đây là một quán Cafe khá là yên tĩnh, nằm giữa khu phố cổ nên có khá nhiều người ngoại quốc trong quán. Buổi thảo luận có trên dưới 20 người, gồm toàn những kẻ cộm cán khá là quen mặt như Chu Hảo, Nguyễn Quang A, Mẹ Nấm Gấu, Paulo Thành Nguyễn, Hoàng Công Cường, nhà báo dân oan Dương Thị Xuân, ...cùng với 3 vị đại diện cho đại sứ quán Úc, Đức, EU. Buổi thảo luận chiếm đến ba bàn trong quán, diện tích quán thì cũng khá là nhỏ, cho nên với từng đó người cũng đã phủ kín đường đi của nhân viên trong quán, đến nỗi ông Chu Hảo và Quang A phải ngồi ngoài trời! Thật may là mưa cũng khá là nhỏ nếu không ngồi như vậy hai ông có tuổi rồi đâm bệnh mà chết thì tội cho MLBVN quá.

Nghe Mẹ Nấm Gấu nói là trước hôm đó đã đi khảo sát quán và đã chọn được một phòng trong nhà nhưng thật ko may hôm đó là hôm nhà hàng lau dọn, sửa sang định kỳ nên buổi thảo luận phải tổ chức ngoài trời, tất nhiên họ sẽ vu cáo là do Công an cản trở buổi thảo luận bằng cái trò chỉ có trẻ con mới nghĩ thế, sau đó tôi cũng đã đi hỏi một nhân viên trong quán về việc tạm thời đóng cửa phòng này và quay cả video nhân viê
n nhà hàng đang sửa sang lại quán để làm bằng chứng nếu chúng có vu cáo cho công an. 



Buổi thảo luận bắt đầu khi 3 vị đại diện đại sứ quán tới. Mẹ Nấm Gấu, Paulo Thành Nguyễn dẫn chương trình. Nói thật là tôi có ấn tượng về Mẹ Nấm Gấu, chị xinh hơn trong ảnh, trình độ chém gió và nói tiếng anh của chị khá tốt. Ấn tượng cả buổi thảo luận khi có 3 vị đại diện ĐSQ mà chỉ gọi được vài chai nước lọc, chúng tôi cũng không hề được họ gọi nước. Chẳng ham hố gì cốc nước, nhưng chúng tôi còn trẻ cũng hiểu được thế nào phép lịch sự, tôn trọng đối phương như lời Mẹ Nấm nói khi vừa gặp chúng tôi thế nhưng chị không làm được.

Họ lần lượt lên phát biểu ý kiến của mình và được Mẹ Nấm dịch sang tiếng Anh. Mỗi người nói một vài lời tạo cho buổi thảo luận khá sôi nổi khiến nhân viên trong quán và khách nước ngoài tò mò (điều này cũng chứng tỏ CA không hề can thiệp vào buổi thảo luận này). Chúng tôi được Mẹ Nấm giới thiệu là nhóm phản biện ủng hộ "Đảng cấm quyền tự do đi lại" "cấm quyền tự do ngôn luận", “nhóm cộng sản” !?? . Những quyền cơ bản của con người này thực tế Đảng và nhà nước không cấm, tại sao người khác không bị cấm mà họ bị cấm, họ vi phạm pháp luật, đe dọa đến an ninh quốc gia thì lẽ đương nhiên Công an sẽ đụng đến cho nên cũng không có chuyện chúng tôi "ủng hộ", đó là sự bịa đặt, vu cáo hết sức bì ổi khi họ được đứng lên dẫn chương trình. Đây chính là bản chất thực sự của "đấu tranh vì Dân Chủ-Nhân Quyền cho Việt Nam" của họ ngay từ những việc nhỏ nhất như này chứ đừng nói đến chữ "vì" đất nước. Và cũng xuyên suốt hơn 1h đồng hồ "Cafe Nhân Quyền" không hề có Nhân Quyền, tôi nghĩ bụng chắc chỉ họ có quyền con người còn chúng tôi thì không có, chúng tôi không được nêu lên ý kiến của mình, người lớn tuổi duy nhất trong nhóm là chú Thắng định nói thì bị chặn họng duy nhất chỉ có cô Lệ đặt được một câu hỏi tới ĐSQ Úc thì cả đám nhao nhao cho rằng cô lạc đề mà thực chất đó chỉ là câu hỏi dẫn dắt để đi vào câu hỏi chính. Lệ được mời về chỗ và Mẹ Nấm có hứa hẹn sẽ mời đại diện nhóm phản biện nói lên ý kiến của mình. Cứ tin rằng chúng tôi sẽ được nói, nào ngờ khi họ nói hết lượt cũng là lúc họ hô hết giờ thảo luận, tuyệt nhiên chúng tôi không hề có một ý kiến nào, cái đó có phải là "thảo luận", có phải là "Dân chủ" không, bộ mặt thật của họ được phơi bày như thế, không biết họ có thấy nhục với những thủ đoạn này. Cuối cùng chúng tôi cũng trao tài liệu cho 3 vị đại diện ĐSQ và ra về, họ chụp ảnh mọi người trong buổi thảo luận và tất nhiên là không có chúng tôi, họ không mời chúng tôi cùng chụp ảnh mà rõ ràng chúng tôi cũng tham gia "thảo luận", lý do vì sao thì có lẽ tôi và các bạn cũng hiểu và ko quan tâm nữa. Tiếc là chúng tôi không có thành viên nào giao tiếp bằng tiếng Anh, đó là điều thiếu sót, nhưng không sao về mục đích chính đó là trao tài liệu cho 3 vị đại diện ĐSQ là nhóm đã thắng lợi. Thật buồn khi đây là lần đầu tiên tôi có cảm giác như mình không có "Dân chủ-Nhân Quyền" vào đúng ngày Hạnh Phúc, nói thẳng ra đây là cuộc thảo luận đơn cực . 

Thứ Bảy, 15 tháng 3, 2014

GẶP GỠ VÀ TRÒ CHUYỆN CÙNG THỦ LĨNH TÌNH NGUYỆN XUNG KÍCH, HỌC VIỆN BÁO CHÍ VÀ TUYÊN TRUYỀN

Hôm nay chúng tôi đã xin được một lịch hẹn với một vị khách mời đặc biệt. Một người con gái nhỏ nhắn và với cặp kính dày không ai nghĩ rằng cô hiện đang là thủ lĩnh của đội Tình Nguyện Xung Kích (TNXK), Học viện Báo Chí và Tuyên Truyền (HVBCVTT) mà sắp tới sẽ tổ chức sinh nhật 10 năm hình thành và phát triển của mình.

PV: Xin chào bạn ! Rất vui vì sự có mặt của bạn trong buổi trò chuyện thú vị ngày hôm nay.Là đội trưởng đội TNXK bạn cũng xuất hiện trong nhiều chương trình, hoạt động của trường, trên các mặt báo, mạng xã hội, nhưng hôm nay xin chị giới thiệu đôi chút về bản thân mình.


PTN: *cười* Chào bạn ! Mình là Phạm Thị Ngân, sinh viên lớp Văn Hóa Học K31, sinh ra và lớn lên tại quê hương lúa Đông Hưng- Thái Bình. Hiện mình đang đảm đương vai trò là Bí thư liên chi khoa Văn Hóa – Phát Triển, Uỷ viên BCH Đoàn học viện và là đội trưởng đội TNXK.

PV: Được biết TNXK đang có những hoạt động kỷ niệm 10 năm thành lập. Chị có thể giới thiệu ngắn gọn về đội TNXK của HVBCVTT ?

PTN: Đội được thành lập từ năm 2004. Trong suốt 10 năm hình thành và phát triển, Đội đã gặt hái được rất nhiều thành công. Về các hoạt động của Đội được chia thành 2 nội dung chính đó là Áo xanh đồng hành và Áo xanh muôn nơi. Trong đó, nội dung Áo xanh đồng hành bao gồm rất nhiều các hoạt động như: Tiếp sức mùa thi, Chiếu phim miễn phí, tổ chức các chương trình, sự kiện cho sinh viên, tới làng trẻ SOS, làng trẻ Phúc Tuệ đều đặn hàng tuần…




Đột trưởng TNXK Phạm Thị Ngân


PV: Cảm ơn bạn ! Vậy được biết bạn hiện đang là sinh viên năm ba vậy bạn có ảnh hưởng gì tới việc học tập của mình khi phải đảm đương vai trò là 1 thủ lỉnh của đội TNXK - một thương hiệu có tiếng không chỉ trong trường mà còn đối với cả trường bạn. Câu hỏi này cũng dành chung cho các thành viên trong đội

PTN: Mình nghĩ đây cũng là tâm lý chung của tất cả mọi người thôi, việc học luôn được đặt lên hàng đầu, ai cũng muốn ra trường có được tấm bằng tốt mà đặc biệt là đối với những bạn đang là sinh viên năm 3 như bọn mình.Có thể năm nhất năm hai còn chểnh mảng việc học hành nhưng đến năm 3 khi đã xác định được mục tiêu rõ ràng rồi thì việc học vẫn là quan trọng hơn cả. Vì thế áp lực giữa việc học và tham gia các hoạt động đoàn là rất nặng nề, làm thế nào để có thể phân bố thời gian cho phù hợp là một điều rất khó. Mình luôn sắp xếp công việc thế nào cho hợp lí nhất. Nhiều lúc bận việc học, không có thời gian hoạt động cùng đội mình cũng cảm thấy áy náy lắm nhưng các thành viên luôn ở bên động viên ủng hộ mình cũng như cùng giúp đỡ nhau trong công việc nên luôn hoàn thành tốt mọi công việc được giao, và điều này giúp mình có nghị lực phấn đấu và gắn bó với đội hơn nữa J. Và khi nào có thời gian rảnh rỗi thì mình lại tham gia các hoạt động cùng các bạn trong Đội. Mình cảm thấy mỗi khi mệt mỏi trong học tập thì liều thuốc hữu hiệu nhất chữa căn bệnh đó của mình là gặp, tham gia hoạt động cùng các bạn trong đội TNXK.


PV: Để vào đội TNXK không phải là đơn giản khi tỉ lệ chọi năm vừa rồi là 1/10, con số này thậm chí còn ngang ngửa với chuẩn đầu vào của một số trường Đại học danh tiếng, vậy theo bạn thì cần những đặc điểm gì ở mỗi người để chở thành một tình nguyện viên ?

PTN: Tiêu chí của chúng mình chỉ đơn giản là lòng nhiệt huyết thôi. Nhưng điều tất yếu là phải có cả sự kiên trì nữa. Bởi vì công việc tình nguyện không phải chỉ trong ngày một ngày hai, thực tế có nhiều bạn sinh viên khi tham gia với Đội lúc đầu rất nhiệt tình nhưng về sau dễ nảy sinh tâm lý rút lui vì áp lực công việc lớn và đôi khi kéo dài nữa.

PV: Đội TNXK HVBCTT là một đội khá là mạnh, không chỉ trong trường mà còn đối với cả trường bạn. Yếu tố nào đã tạo nên thương hiệu của đội?

PTN:  “ Đó là lòng nhiệt huyết, tinh thần đoàn kết, sẵn sàng tham gia và luôn hoàn thành tốt các nhiệm vụ được giao”

PV: Dân tình nguyện có một câu cửa miệng “Tình nguyện đi, tình yêu sẽ đến”, tình yêu ở đây cũng có nhiều nghĩa nhưng có thể hỏi bạn một câu riêng tư là trong thời gian hoạt động trong đội bạn có nảy sinh tình yêu hay tình cảm nào với một thành viên trong đội nào không ?

PTN: *cười* Câu hỏi này hơi bị tế nhị đấy nhé ;). Đúng là dân tình nguyện có câu cửa miệng như vậy thật, nhưng tiếc là từ khi vào đội đến giờ, mình chỉ có tình cảm quý mến nhau như anh em trong 1 gia đình với mọi người thôi chứ tình cảm đến mức đặc biệt thì hiện tại vẫn chưa có và trong tương lai chắc chắn là không có vì hiện tại mình thuộc dạng gái già trong đội rồi J)

PV: Cuối cùng bạn có lời nhắn nhủ, động viên nào tới các thành viên trong đội sau chuỗi hoạt động kỷ niệm 10 năm thành lập ?

PTN: Mình muốn nhắn gửi tới tất cả mọi người 1 câu thôi “ Hãy cùng nhau xây dựng Đội TNXK ngày càng vững mạnh, xứng đáng với thương hiệu mà suốt 10 năm qua Đội đã gây dựng nên <3”


PV: Cảm ơn bạn ! Chúc bạn mạnh khỏe và thành công.

Mùa hè xanh tại Quảng Xương-Thanh Hóa của đội TNXK

Với rất nhiều thành tựu đạt được qua quá trình tổ chức các hoạt động tình nguyện thiết thực và có ý nghĩa xã hội sâu sắc, Đội Tình nguyện xung kích đã vinh dự nhận được các bằng khen (tính từ năm 2008 đến nay) như sau:

- Giấy khen Đội Tình nguyện xung kích đã có thành tích xuất sắc trong công tác Đoàn và phong trào Thanh niên năm học 2008 – 2009 do Đoàn Học viện Báo chí và Tuyên truyền trao tặng

- Giấy khen Đội Tình nguyện xung kích đã có thành tích xuất sắc trong công tác Đoàn và phong trào Thanh niên năm học 2009 – 2010 do Đoàn Học viện Báo chí và Tuyên truyền trao tặng

- Giấy khen Đội Tình nguyện xung kích đã có thành tích xuất sắc trong công tác Đoàn và phong trào Thanh niên năm học 2010 - 2011 do Đoàn Học viện Báo chí và Tuyên truyền trao tặng

- Giấy khen Đội tình nguyện có thành tích xuất sắc trong hoạt động vận động hiến máu nhân đạo năm 2008, 2009, 2010, 2011 do Hội liên hiệp thanh niên thành phố Hà Nội trao tặng.

- Giấy khen Đội tình nguyện tiêu biểu có thành tích xuất sắc trong vận động hiến máu nhân đạo chiến dịch Trái tim tình nguyện 05/ 12, chương trình Lễ hội Xuân Hồng các năm 2009,2010,2011 do Viện huyết học và truyền máu Trung ương trao tặng

- Bằng khen Đội Tình nguyện xung kích đã có thành tích xuất sắc trong công tác đoàn và phong trào thanh niên nhiệm kỳ 2007 – 2012 do Đoàn khối các Cơ quan TW trao tặng

- Bằng khen Đội Tình nguyện xung kích – Học viện Báo chí và Tuyên truyền đã có thành tích xuất sắc trong chương trình Tiếp sức mùa thi năm 2012 do Ban chấp hành Trung ương Hội sinh viên Việt Nam trao tặng.

- Bằng khen Đội Tình nguyện xung kích – Học viện Báo chí và Tuyên truyền đã có thành tích xuất sắc trong chương trình tình nguyện tại xã Thụy Hưng, huyện Thái Thụy, tỉnh Thái Bình do Đoàn Khối các cơ quan Trung ương trao tặng.


Phích Nước Nóng - Ban Truyền Thông

Thứ Bảy, 8 tháng 3, 2014

ĐẤU TRANH CHÍNH TRỊ VÀ SỰ LIÊN HỆ TỚI CÁC NHÀ "DÂN CHỦ" VIỆT NAM ?

(tài liệu tham khảo giáo trình CHÍNH TRỊ HỌC + sự liên hệ thực tế. Bài viết mang quan điểm cá nhân, xin lưu ý khi bình luận phản biện)

ĐẤU TRANH CHÍNH TRỊ LÀ GÌ ?
Trước tiên ta cần hiểu chính trị là gì ? Chính trị là toàn bộ các hoạt động có mối liên quan tới các mối quan hệ giai cấp, dân tộc, tầng lớp mà cốt lõi của nó là vấn đề giành chính quyền, duy trì quyền lực nhà nước, tham gia vào công việc của nhà nước....Nói một cách khác là khi bạn thuộc một giai cấp, dân tộc nào đó, khi bạn tham gia vào công việc nhà nước như bầu cử thì đó là chính trị. Cho nên đừng có nói "tôi không tham gia chính trị" ...bla...bla...Từ định nghĩa chính trị nêu trên có thể hiểu đơn giản ĐẤU TRANH CHÍNH TRỊ là đấu tranh để giành chính quyền, giành lợi ích cho giai cấp, dân tộc, tổ chức chính trị đó và chống lại chính quyền, chế độ, đảng phái cầm quyền hiện tại.

KHI NÀO THÌ CÓ ĐẤU TRANH CHÍNH TRỊ ?
"Đấu tranh chính trị" để giành chính quyền, giành lợi ích cho giai cấp, dân tộc đó...cho nên "Đấu tranh chính trị" sẽ xuất hiện khi lợi ích của giai cấp, dân tộc đó bị thua thiệt quá tạo nên mâu thuẫn giữa giai cấp, dân tộc cầm quyền. Bằng nhiều biện pháp như bất bạo động, vũ trang..để lật đổ chính quyền. Chủ yếu là mâu thuẫn giữa giai cấp này với giai cấp khác, nói thẳng ra với chính trị hiện đại thì đó là mâu thuẫn giữa giai cấp "Tư sản" và giai cấp "Vô sản" .

ĐẤU TRANH CHÍNH TRỊ TRẢI QUA MẤY GIAI ĐOẠN ?
Bất cứ một cuộc "đấu tranh chính trị nào cũng đều phải trả qua ba giai đoạn
Giai đoạn 1: Đấu tranh đòi lợi ích kinh tế.
Giai đoạn 2: Đấu tranh tư tưởng, lý luận.
Giai đoạn 3: Đấu tranh chính trị

Sự khác biệt

VẬY CÁC NHÀ "DÂN CHỦ" VN CÓ PHẢI LÀ ĐẤU TRANH CHÍNH TRỊ ?
Tất nhiên họ sẽ tự cho rằng họ đang "đấu tranh chính trị" . Nhìn qua ờ thì cũng giống như "đấu tranh chính trị" vậy. Kỳ thực thì không phải, người hiểu chuyện thì sẽ biết việc họ làm là vì chữ "tiền" , không phải là đòi tiền của nhà nước mà là tiền bố thí từ ngoại bang, từ các tổ chức chống phá nhà nước. Xin phép được nói xa xôi về cuộc biểu tình ở Thái Lan, nước họ mỗi phe ủng hộ một chính trị gia, bởi vì mỗi người có một chính sách khác nhau, người thì đặt lợi ích cho giai cấp vô sản và ngược lại, vậy là đã mang giai đoạn 1 của "đấu tranh chính trị". Nhìn về VN, có ai nhận ra điểm khác biệt nào ko ? Trước tiên là cụm từ "vô sản", "tư sản" ở VN chỉ được nhắc tới trong cuốn Lịch Sử là nhiều, rất hiếm khi đối với hiện tại, bởi VN ko nặng nề về vấn đề giai cấp như các nước tư bản, đó là điều mà chỉ có CNXH, CNCS làm được cho nên mâu thuẫn về lợi ích giai cấp hầu như là không có. Chính vì thế và cũng nhìn vào thực tế các nhà "Dân chủ" không hề đòi hỏi về lợi ích và cũng ko rõ ràng họ thuộc giai cấp nào (đầy đủ từ tư sản, vô sản, tri thức....tập hợp những người ham tiền, sẵn sàng bán rẻ đất nước), tức là không hề có giai đoạn 1, giai đoạn đầu tiên của đấu tranh chính trị. Điều này quá dễ hiểu vì cái họ cần đâu phải vì lợi ích cho giai cấp của họ mà họ chỉ cần tiền cho bản thân họ mà thôi. Bạn nghĩ sao khi được trả 3000USD cho một bài viết chống phá (có lẽ là ở cấp bậc cao trong đám "dân chủ") . Vậy là vì tiền họ sẽ đánh đổi cả nhân cách và lương tâm. Câu hỏi cũng đã rõ ràng.

Cảm ơn bạn đọc đã quan tâm
Nhìn vào tấm hình bạn thấy được sự khác biệt gì trong số lượng, chất lượng, cách thức biểu tình ?

Thứ Năm, 6 tháng 3, 2014

RFA TIẾNG VIỆT PHẠM TỘI GÌ ?

RFA - Đài Châu Á Tự Do (Radio Free Asia) một đài phát thanh tư nhân được Quốc Hội Hoa Kỳ  tài trợ và phát thanh bằng 9 thứ tiếng châu Á trong đó có Tiếng Việt được thành lập vào năm 1996. Và 9 thứ tiếng đó bao gồm  tiếng Quảng Đôngtiếng Tây Tạngtiếng Uyghurtiếng Miến Điệntiếng Việttiếng Làotiếng Khmer và tiếng Triều Tiên, nhìn vào các thứ tiếng này có ai đặt ra câu hỏi tại sao ko có tiếng Nhật, tiếng Thái, tiếng Phi, tiếng Ấn....Phải chăng mấy nước này ko thuộc Á Châu. Tất cả là từ mưu đồ chính trị. Nhưng hôm nay tôi sẽ ko xét về mưu đồ chính trị của RFA mà bài viết sẽ nói đến việc RFA Tiếng Việt đã bôi nhọ, xúc phạm một công dân của Việt Nam - ông Trần Nhật Quang.

Công dân Trần Nhật Quang


Sự việc này được bắt đầu khi một nhóm những người biểu tình gây rối loạn trật tự, kích động nhân dân vào ngảy 16/2 vừa qua ở tượng đài Lý Thái Tổ dưới chiêu bài "tưởng niệm liệt sĩ hy sinh trong cuộc chiến 17/2/1979 chống giặc Trung Quốc". Lũ người ô hợp này sau đó đã bị một số bác Cựu chiến binh và người dân HN lên tiếng lật tẩy trò hề của chúng. Trong đó có một công dân là ông Trần Nhật Quang đã vạch mặt chúng trước toàn thể nhân dân ở đó, khiến chúng ko thể "mở mồm" phản kháng.

Video vụ việc: https://www.facebook.com/photo.php?v=1405782836344026&set=vb.100007369686560&type=3&theater
Đi tưởng niệm liệt sĩ hy sinh đây ư ?



Ngay sau đó RFA tiếng Việt đã có một bài viết xúc phạm, vu khống tới ông Trần Nhật Quang của tác giả "Cánh Cò
Link: http://www.rfa.org/vietnamese/blog/blog-02192014-canhco-02192014114150.htm

Ông Trần Nhật Quang đã lên tiếng về việc bị bôi nhọ, vu khống, xúc phạm qua mạng xã hội cá nhân: https://www.facebook.com/quang.trannhat.351/posts/477164162385821?stream_ref=10


VẬY RFA TIẾNG VIỆT ĐÃ VI PHẠM LUẬT NHƯ THẾ NÀO ?

RFA Tiếng Việt có rất nhiều "nhà báo", cộng tác viên là người Việt, trong đó có cả những người gốc Việt và những người mang quốc tịch Việt Nam. Dân Việt trong những năm gần đây chẳng còn xa lạ gì đối với đài RFA khi liên tục có những bài viết xuyên tạc, chống phá nhà nước Việt Nam. Do bài viết của RFA đã vu khống, xúc phạm ông Trần Nhật Quang nên ngay sau đó ông đã lên tiếng yêu cầu RFA gỡ bài (https://www.facebook.com/quang.trannhat.351/posts/480451152057122?stream_ref=10) . Đến ngày hôm nay chúng tôi vẫn chưa thấy RFA gỡ bài. Vậy ông Quang đã dựa vào đâu để có thể kiện RFA.

Đài RFA Tiếng Việt có khá nhiều "nhà báo", cộng tác viên tiếng Việt cho nên bài báo nêu trên cũng đã vi phạm quy định tại điều 122 bộ luật hình sự. Cụ thể như sau (http://luatminhgia.vn/Quy-dinh-ve-toi-vu-khong-newsview-250-1342.aspx) :
 Theo quy định tại Điều 122 bộ luật hình sự thì:
 1.  người có hành vi bịa đặt, loan truyền những điều này sẽ bị xử phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm.
 2. Người phạm tội trong các trường hợp sau sẽ bị phạt tù từ một năm đến bảy năm.
 a) có tổ chức;
 b) lợi dụng chức vụ, quyền hạn;
 c) đối với nhiều người;
 d) đối với ông, bà, cha, mẹ, người dạy dỗ, nuôi dưỡng, chăm sóc, giáo dục, chữa bệnh cho mình; đ) đối với người thi hành công vụ;
 e) vu khống người khác phạm tội rất nghiêm trọng hoặc đặc biệt nghiêm trọng.
 3. Ngoài ra, người phạm tội còn có thể bị phạt tiền từ một triệu đồng đến mười triệu đồng, cấm đảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề hoặc làm công việc nhất định từ một năm đến năm năm.

Đó là luật pháp Việt Nam, còn luật pháp Mỹ nói gì về tội vu khống, phỉ báng. Trong trường hợp này rõ ràng luật pháp Mỹ sẽ có trọng lượng hơn bởi RFA có trụ sở tại Mỹ. Trụ sở RFA tại 2025 M Street NW, Suite 300, Washinton DC, USA. Cụ thể luật phỉ bảng của bang Washinton như sau:
1. Khái niệm về sự phỉ báng trong luật bang Washington được công ty Luật Kelly/Warner cho biết “Tội phỉ báng ở bang Washington hình thành từ 2 dạng – phỉ báng và vu khống. Phỉ báng (libel) là lời nói sai bằng văn bản, trong khi đó vu khống là việc nói sai với một hoặc nhiều người. Thời hiệu cho việc nộp đơn khởi kiện ở Washington là trong 2 năm” (tính từ khi văn bản/lời nói có nội dung phỉ báng phát hành hoặc diễn ra).

(Mời xem văn bản gốc: tại http://kellywarnerlaw.com/washington-defamation-laws/)

2. Cấu thành tội phỉ báng gồm 4 yếu tố bắt buộc (tham khảohttp://www.dmlp.org/legal-guide/washington-defamation-law):
- Nội dung phỉ báng;
- Truyền thông không đặc quyền/ưu đãi (truyền thông đặc quyền là các báo cáo, biên bản các cuộc họp được tổ chức hợp pháp; thông báo bãi chức vụ trong chính quyền; văn bản trong tố tụng);
- Lỗi của bên bị đơn;
- Gây thiệt hại
Bốn yếu tố cấu thành tội Phỉ báng ở bang này nhìn chung là tiêu chuẩn chung của hành vi bị xem là phỉ báng trong luật chung của nước Mỹ.

Như vậy RFA đã vi phạm luật hay chưa ? Quá rõ ràng ! Một nước được truyền thông tuyên truyền là "nơi đây căng tràn tự do, nhân quyền" không lý nào có thể để một tờ báo xúc phạm một công dân như vậy được. Hay có lẽ do ông Quang ko phải là người Mỹ nên quý vị có thể làm bất cứ điều gì, nói bất cứ điều gì mà quý vị thích giống như đã làm với người dân của Lybia, Syria....Hy vọng quý tòa báo sớm xóa bỏ bài viết đã xúc phạm ông Quang. Cảm ơn !

Bài viết mang quan điểm cá nhân. Bạn đọc lưu ý cho.

Thứ Tư, 12 tháng 2, 2014

NƯỚC MẮT NGÀY TRỞ VỀ CỦA NGƯỜI CON XA QUÊ NGUYỄN PHƯƠNG HÙNG

Ông Nguyễn Phương Hùng quê ở Bắc Giang. Năm 9 tuổi, ông cùng gia đình di cư vào miền nam. Năm 1967 ông tham gia quân đội của chính quyền Sài Gòn trước đây và tình nguyện vào lực lượng đặc biệt, nhảy dù và biệt động quân. Sau khi bị thương và giải ngũ, ông làm việc tại cơ quan ngoại vụ tình báo SEC, và di tản sang Mỹ ngày 27-4-1975. Tại Mỹ, Nguyễn Phương Hùng là một trong các nhân vật tham gia"đấu tranh chống cộng".Cho tới gần đây, qua tiếp xúc với người Việt Nam từ trong nước, đặc biệt là sau ngày về thăm quê hương, được chứng kiến những đổi thay cùng sự phát triển của quê hương, ông có nhiều suy nghĩ mới, từ đó có cách nhìn mới về Tổ quốc, về dân tộc. Nhân Hội nghị người Việt Nam ở nước ngoài lần thứ hai tổ chức tại TP Hồ Chí Minh từ ngày 26-9 đến 30-9, Báo Nhân Dân trích đăng từ bài viết có nhan đề Trở về của ông Nguyễn Phương Hùng để bạn đọc tham khảo.
"Trở về" - một động từ chỉ với hai từ nhưng lại mang quá nhiều định nghĩa. Thật là khó cho tôi để đóng góp một bài viết trong tâm trạng một người đã 57 năm rời xa Hà Nội và 36 năm "bỏ nước ra đi" từ Sài Gòn hoa lệ vào thời điểm 30-4-1975. Không biết nhiều về miền Bắc vì ngày đi đang tuổi đánh bi, đánh đáo, đánh khăng nên không có nhiều kỷ niệm. Nhưng miền Nam nơi tôi đã được nuôi dưỡng và trưởng thành thì đất nước sau ngày ra đi tìm"tự do" có rất nhiều kỷ niệm và lưu luyến. Tôi đành chọn chủ đề "Trở về", dù biết rằng đây là một chủ đề rất khó mà tóm gọn trong một - hai trang giấy, mà cũng không thể tràng giang đại hải, để trang trải tâm sự đầy chi tiết mới nói lên hết tâm tư của mình.
Vâng, tôi đã thật sự trở về với quê hương thân yêu sau những năm tháng dài miệt mài "đấu tranh" trong vô vọng, nhưng không phải vì vô vọng mà "Trở về", mà vì những lý do khác và rất tình cờ. Không một người Việt Nam yêu nước nào không nhớ đến quê hương, không nhớ đến cội nguồn dân tộc. Sự bất đắc dĩ phải bỏ nơi chôn nhau cắt rốn cũng là một cố gắng đối với những người thuộc thế hệ của tôi, huống chi bỏ cả đất nước và đồng bào để định cư tại một vùng xa xôi cách trở nửa vòng trái đất. Xét cho cùng sự ra đi và không trở về cũng là những điều không thể chấp nhận. Tôi đã quyết định cực đoan đến độ không về để chịu tang bố mẹ. Một hành động bất hiếu không chấp nhận được trong lễ giáo Á Ðông, nhất là truyền thống dân tộc và phong tục Việt Nam.
Tháng 7-1995, tôi đã viết thư cho ông Bill Clinton - Tổng thống Mỹ đương nhiệm khi đó - để phản đối quyết định "hủy bỏ cấm vận" (Embargo Trading Lift). Lá thư được Văn phòng Tổng thống hồi âm, qua nội dung tôi biết được chiều hướng đổi thay của chính phủ Hoa Kỳ đối với Nhà nước Việt Nam trong một thế thuận lợi cho đất nước. Năm 1997, quyết định "bình thường hóa quan hệ" (Normalization relationship) của Chính quyền Clinton càng cho thấy những nhận định của tôi về chính sách ngoại giao với Việt Nam là đúng theo sự suy nghĩ. Một sự đổi thay có tính toán cho một con đường dài từ 10 đến 20 năm của Chính phủ Hoa Kỳ.
Cuối cùng, tôi đã trở về với quê hương, nhưng cũng mãi đến năm 2011. Bởi vì, tôi không chủ trương đi tìm cơ hội và Nhà nước Việt Nam cũng không chủ trương đi tìm những "móc nối". Sự cách biệt mãi cho đến khi tôi phỏng vấn ông Lê Quốc Hùng, khi đó là Tổng Lãnh sự Việt Nam tại San Francisco. Lần gặp gỡ này mới có dịp cho tôi tìm hiểu thêm về thành phần đại diện Nhà nước tại hải ngoại. Thành kiến người cộng sản Việt Nam ác độc, đi dép râu và mang súng AK tiến vào tiếp quản TP Sài Gòn năm 1975 hoàn toàn biến mất trong tôi, khi cùng ông ngồi nói chuyện rất thân tình và cởi mở. Trong cuộc nói chuyện, tiến sĩ Lê Quốc Hùng cho tôi thấy đây là một trong những biểu tượng khiêm nhường của người đại diện Nhà nước Việt Nam rất biết người biết ta. Sự thân thiện và không khí dễ chịu hoàn toàn khác hẳn những phiên họp trong cộng đồng. "Kẻ thù" của tôi đây ư? Sao họ đàng hoàng và trí thức so với không khí om sòm hành tỏi trong cộng đồng...
Trên chuyến bay của Việt Nam Airlines tôi đã cố gắng kiềm chế xúc động. Ðúng ra, ngay từ phi trường Ðài Bắc, tôi đã nén lòng ép những giọt nước mắt và trong gói hành trang tình cảm mang hai chữ "quê hương" khi nhìn thấy hàng chữ Vietnam Airlines trên những chiếc máy bay và màu áo xanh da trời quen thuộc của các cô tiếp viên hàng không gợi lại ký ức trong tôi về màu áo của các cô chiêu đãi viên trước kia thời chính quyền Sài Gòn cũ. Tôi mang trong tâm trạng một sự hãnh diện ngấm ngầm về sự tiến triển của đất nước qua Công ty Hàng không Việt Nam trong sự chinh phục không trung để góp mặt trên các đường bay quốc tế. Hình như nhà báo Vũ Hoàng Lân đoán trước sức ép của sự chịu đựng sẽ nổ tung, cho nên anh đã canh máy thường trực. Anh đã thất vọng vì tôi đã giấu được sự xúc động. Trên chuyến bay tôi thấy đồng bào tôi, những người cùng nói một ngôn ngữ đang vui đùa nói chuyện về Việt Nam và chương trình thăm viếng. Tôi chợt bất giác tủi thân cho số phận và hối hận về những việc mình làm trong 36 năm tại Mỹ. Có thể trên chuyến bay cũng có những người từng đi biểu tình hay từng nằm trong những tổ chức "yêu nước" nhưng hình như ai cũng quên đi và không nhắc nhở đến hận thù. Giờ này, trên khuôn mặt ai cũng chỉ thấy vẻ vui tươi được Vietnam Airlines chuyên chở tình thương về quê nhà. Hình như sau lưng tôi một vài lời xầm xì, có lẽ họ biết tôi và đang ngạc nhiên vì sự có mặt cuả tôi trên chuyến bay.

Nhà báo Nguyễn Phương Hùng và nhóm bạn trẻ


Trên máy bay từ Ðài Bắc về Hà Nội, tôi hoàn toàn không ngủ, điều đó ai cũng hiểu. Sự bồn chồn và tâm trạng của người xa quê 36 năm làm sao cho phép tôi yên tâm nhắm mắt. Tiếng cô tiếp viên báo máy bay chuẩn bị đáp xuống phi trường Nội Bài thì tất cả những xúc động bị đè nén từ lúc cơ trưởng loan báo máy bay đã đi vào vùng trời Việt Nam đột nhiên bùng lên như một cơn phẫn nộ của núi lửa. Hai hàng nước mắt như được mở cửa thông thương đã tuôn trào ra trên hai gò má của người con tha phương trở về sau 36 năm. Vâng! Hà Nội của tôi 57 năm trước đây ngày tôi xa Hà Nội để theo gia đình "di cư" vào nam từ phi trường Bạch Mai. Mặc dù, ngày đi tôi chỉ 9 tuổi, một cái tuổi chưa có nhiều kỷ niệm để nhớ ngoài tên Trường Ða Minh (mầm non) và Tiểu học Lý Thường Kiệt. Chùa Một Cột, Dinh toàn quyền, Hồ Tây, Hồ Gươm, chợ Ðồng Xuân mang máng trong trí nhớ. Vậy mà cũng vẫn làm tôi xúc động. Tôi như mơ ngủ, tôi bàng hoàng vì mình vừa được đặt chân trở về đất Mẹ. Cái xúc động của người con xa xứ trở về có lẽ không thể diễn tả được bằng văn chương, vì tình yêu quê hương khác hẳn tất cả những loại tình yêu trên cuộc đời. Một thứ tình cảm không thể nói ra được bằng lời, nó thiêng liêng và huyền diệu trong lòng người. Nó gặm nhấm tâm tư bằng những nỗi nhớ thương và bùng dậy mãnh liệt khi hình ảnh hiện thực đang diễn ra trước mắt. Giờ tôi mới biết tại sao có những người muốn được trở về chết trên quê hương hoặc thân nhân sẵn sàng chấp nhận tốn kém để đưa xác người chết về lại quê nhà. Có đi xa mới thấy mình yêu quê hương đất nước đến chừng nào. Những tình yêu quê hương tưởng chừng đã mất đột nhiên sống lại mãnh liệt trong tôi. "Quê hương nếu ai không nhớ sẽ không lớn nổi thành người" - câu thơ này thật đúng. Tôi đã khóc như một đứa trẻ từ trên phi cơ cho đến khi ra cổng phi trường đứng đợi xe về nhà. Trước mắt tôi, dòng xe cộ xuôi ngược và người ta đi lại nhộn nhịp làm tôi ngẩn ngơ như đang sống trong mơ.
Tôi đã khóc bảy lần khi đi dâng lễ vật tại bảy nơi tại Ðền Hùng. Ngày xưa tôi không thích ông Hồ bao nhiêu thì ngày nay tôi càng thấy cảm phục ông là một nhân tài của thế kỷ. Một con người khó tìm thấy trong hàng danh nhân thế giới. Từ thành nhà Hồ (Thanh Hóa), đến Ðền Quang Trung (Nghệ An), Thành cổ Quảng Trị, vịnh Hạ Long, cầu Hiền Lương, đến Dinh Ðộc Lập... mỗi một nơi bước chân tôi đi lại là những giọt nước mắt để lại với đầy cảm xúc trong hãnh diện những gì tôi được nhìn thấy.
Tôi được tự do đi đây đi đó, tiếp xúc và nói chuyện với bất cứ ai tôi gặp và tôi muốn... Tôi đã mua một cái quạt tại chùa Bái Ðính và ngồi ôm cụ già đã 80 tuổi để khóc mà nhớ mẹ. Trên đường từ Cần Thơ về TP Hồ Chí Minh, chúng tôi ghé qua Mỹ Tho thưởng thức món ăn danh bất hư truyền là hủ tiếu Mỹ Tho. Một cụ già lưng còng mắt mũi lem nhem đi bán vé số. Tôi trả tiền 10 vé nhưng lại "quên" lấy vé số. Hy vọng bà cụ trúng thưởng những vé số đó. Con người tôi lập dị như vậy, đừng bảo là tôi đóng kịch. Mà đóng kịch để làm gì nhỉ? Tôi xúc động vì đất nước tôi đổi mới, những công trình lớn xây dựng khắp nơi. Tôi khóc vì văn minh tiến bộ và những đầu óc thông minh hiếu học của tuổi trẻ Việt Nam, tương lai của đất nước. Nhưng tôi cũng khóc vì đất nước tôi vẫn còn nghèo. Ðất nước nào, xã hội nào cũng vậy trong cái tích cực không thể tránh được những tiêu cực. Có ai dám chắc Hoa Kỳ không có người nghèo, người vô gia cư và người khủng hoảng tâm thần. Có ai dám bảo đảm tại vương quốc dầu hỏa giàu có như Saudi Arabia không có những góc phố của người nghèo?
Tôi khóc vì tôi yêu quê hương, vì tôi có tội với đất nước, vì tôi mù quáng tin vào những bông hoa vẽ thật đẹp bên ngoài chiếc bánh ngọt thiu cũ của một thiểu số người cộng đồng hải ngoại. Tôi khóc vì tôi đã có một thời gian không giúp gì cho đất nước mà lại không im lặng để người ta rảnh tay xây dựng đất nước. Họ - những người chiến thắng trong cuộc chiến và đã đưa một đất nước bị tàn phá vì chiến tranh và gánh chịu những hậu quả nặng nề của gần một thế kỷ dưới ách thực dân Pháp lên vị trí khá vững chãi tại Ðông - Nam Á. "Hãy nhìn những gì cộng sản làm", vâng bạn hãy nhìn đi. Từ Hà Nội vào TP Hồ Chí Minh, đi qua những thành phố lớn Huế, Ðà Nẵng, Hội An tôi thấy nhiều quốc gia tự do cũng còn thua xa. Ðà Nẵng có lẽ sạch sẽ nhất tại Việt Nam. Quê hương, đất nước tôi hôm nay đây đang được những người đã thật sự đổi mới tư duy điều hành. Việt Nam đã vươn lên trong sắc diện từ ngày các ông Nguyễn Văn Linh, Võ Văn Kiệt, có những sự thay đổi táo bạo. Hãy nhìn những gì cộng sản làm để biết tại sao Hoa Kỳ và thế giới gần 200 quốc gia đã công nhận. Hiện nay số du học sinh từ Việt Nam tại Hoa Kỳ đông hàng thứ bảy. Tôi đã nhìn Nhà nước Việt Nam qua hình ảnh Hoa Kỳ đưa Việt Nam ra khỏi danh sách "các quốc gia cần quan tâm đặc biệt" (CPC); được vào tổ chức WTO (World Trade Organization); được trở thành Ủy viên không thường trực Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc; các lãnh đạo Việt Nam từ Tổng Bí thư, Chủ tịch nước, Thủ tướng đều được đón rước trọng thể trên thế giới. Tôi cũng nhìn thấy trong vòng 10 năm qua, ba vị Tổng thống của Hoa Kỳ và nhiều lãnh đạo cấp cao như Ngoại trưởng, Bộ trưởng đã liên tục đến Việt Nam để giao tiếp và hợp tác trên nhiều lĩnh vực.
Tôi thật sự phải tự hỏi, tôi đã làm gì cho đất nước trong một đời người 60 năm tôi đã làm mất 36 năm tại nước ngoài? Tôi đang làm được gì cho đất nước trong khi người ngoại quốc đang đầu tư vào quê hương tôi. Ngày đi với Ðoàn công tác số 6 để ra thăm quần đảo Trường Sa... Tại những đảo đi qua, tôi đã lại rơi nước mắt trong những buổi lễ cầu siêu cho những người con yêu của Tổ quốc đã hy sinh vì sự nghiệp bảo vệ chủ quyền biển đảo của quốc gia. Tôi đã khóc khi nhìn thấy mầu xanh của biển và những bộ quân phục mầu xanh của lính biển hòa cùng mầu xanh của cây lá trên đảo. Tôi khóc cho đời sống còn nhiều thiếu thốn của đồng bào và chiến sĩ, những con người can trường chống chọi với hiểm họa thiên nhiên, để bảo vệ hải đảo và luôn cảnh giác trước những tranh chấp của bất cứ thế lực bên ngoài nào. Tại Trường Sa tôi mới thật sự thấm thía câu hát trong bài Tình hoài hương: "Tôi yêu tiếng nước tôi, từ khi mới ra đời".
Tôi viết lên những tâm sự của Người Trở Về sau một cuộc hành trình dài trên đất Hoa Kỳ - đất nước của những người không nói cùng ngôn ngữ. Còn rất nhiều điều để viết vì quê hương đã có quá nhiều đổi thay. Trang sử đã lật qua và quá khứ thì không lấy lại được, cho nên tôi đi về phía trước để đồng hành với toàn thể dân tộc. Tôi nghĩ đã đến lúc tôi và mọi người hải ngoại bỏ nước ra đi nên có một lời tạ tội với đất nước. Qua bài viết này tôi xin tạ tội với Tổ quốc, với tiền nhân vì tôi đã ra đi và 36 năm không một lần trở về. Hôm nay tôi xin có lời cảm ơn tất cả mọi người đã xây dựng một đất nước Việt Nam và tôi hãnh diện trên mỗi bước chân tôi đi qua. Xin đừng cười chế giễu những giọt nước mắt. Tôi nghĩ rằng chỉ có những xúc động chân tình và sự giác ngộ thật lòng mới làm cho con người nhìn nhận được đổi thay không chối cãi.
NGUYỄN PHƯƠNG HÙNG (Hoa Kỳ)

Thứ Tư, 5 tháng 2, 2014

PHẢI CHĂNG ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM NHỒI SỌ TRUYỀN THÔNG ITALYA

Nguồn: http://www.baophuyen.com.vn/Van-nghe-93/9905805805706105706485

Báo Ý ca ngợi Việt Nam là một đất nước đáng sống
Theo nhật báo kinh tế tài chính hàng đầu Ý Mặt trời 24 giờ, Việt Nam được đánh giá như là một trong những nơi đáng sống nhất cho người dân và các nhà đầu tư nước này.

Đông đảo du khách nước ngoài tới Việt Nam trong dịp Tết Giáp Ngọ - Ảnh: TTXVN

Quan điểm này được đưa ra trong một chuyên đề dài kỳ mang tên "Thay đổi cuộc sống", với một số nước trên thế giới có chính sách đầu tư, chất lượng cuộc sống, cơ hội làm ăn và tìm kiếm việc làm cho người Ý được tờ báo có uy tín này cho là "hấp dẫn" và "đáng để xem xét". 

Sau khi nhắc cho độc giả rằng, Việt Nam là một trong số các quốc gia đã ký hiệp định song phương với Ý, cho phép công dân Ý sang đây sống vẫn được hưởng nguyên lương hưu và hai bên đã chính thức thiết lập quan hệ đối tác chiến lược, Mặt trời 24 giờ nhấn mạnh rằng, bất chấp ảnh hưởng của khủng hoảng kinh tế, trong năm 2013, tăng trưởng GDP của Việt Nam vẫn đạt 5,2% và nền kinh tế Việt Nam vẫn đang tiếp tục phát triển.

Nhận xét về thị trường nhà đất, tờ báo này khẳng định rằng, giá cả xuống thấp có thể thu hút nhà đầu tư nước ngoài, trong thời điểm chính phủ đang dự thảo chính sách phép người nước ngoài mua nhà ở Việt Nam.

Về cuộc sống ở Việt Nam, tờ báo này cho rằng, có thể yên tâm gửi con cái ở các trường quốc tế đang mọc lên rất nhiều tại các thành phố lớn. Theo Mặt trời 24 giờ, giá cả cuộc sống ở Việt Nam thấp và với thu nhập của mình, người Ý làm việc cho các cơ quan chính phủ hoặc công ty của nước này có thể sống sung túc ở Việt Nam.

Hiện tại, Ý là nước có lượng khách sang du lịch Việt Nam đứng thứ năm ở Liên minh châu Âu. Mặc dù kim ngạch thương mại 2 chiều giữa 2 nước đã đạt trên 3 tỉ USD trong năm 2013, nhưng đầu tư trực tiếp của Ý vào Việt Nam còn thấp, đứng thứ 32 trong số các nước và vùng lãnh thổ đầu tư vào Việt Nam.

Thứ Hai, 3 tháng 2, 2014

CẦM BÚA TẠ ĐI PHÁ LĂNG BÁC HỒ - NĂM NGỌ, NĂM CỦA NHỮNG KẺ ĐIÊN LÊN NGÔI

Yêu cầu bạn đọc thật bình tĩnh khi đọc bài viết này.

Chuyện nghe như đùa nhưng là tin thật, tôi cũng ko biết phải diễn tả tâm trạng của mình khi đặt phím viết bài này và chắc hẳn mọi người cũng thế. Tuy không được chứng kiến vụ việc nhưng được bạn bè kể lại và cũng chính "kẻ điên" đó công khai vụ việc trên FB, vào khoảng 10h sáng ngày 3/2/2014 (mùng 4 tết) bốn kẻ tự xưng là đồ đệ "Pháp Luân Công" cầm búa tạ xông vào Lăng Chủ Tịch Hồ Chí Minh mà được hắn tả "như các đấu sĩ Hy Lạp năm xưa" trên 2 "con chiến mã" (xe Honda) hòng phá lăng Bác. Vừa thấy bực mà vừa thấy hài với mấy kẻ điên loạn này. Tất nhiên là sau đó 4 kẻ đó đã bị bắt gồm:
Chính Vương
1. Nguyễn Doãn Kiên (đây là FB của hắn:
https://www.facebook.com/doankien.nguyen.9)
Ba vị hộ Pháp:
2. Vũ Hồng Tố
3. Nguyễn Văn Kiệm
4. Trịnh Minh Khánh
và 2 người quay phim khác.

Nguyễn Doãn Kiên (áo vàng) bị cảnh vệ lăng Bác bắt ngày 3/2/2014

Trước đó những kẻ điên loạn này còn thực hiện kéo sập tượng Lê Nin ở công viên Lê Nin nhưng bất thành. Vậy Pháp Luân Công là gì ? Pháp Luân Công là một hệ thống "tu dưỡng cơ thể và tinh thần"được Lí Hồng Chí giới thiệu cho công chúng năm 1992 tại Trung Quốc dựa trên nguyên lí Chân - Thiện - Nhẫn không có liên quan gì đến chính trị. Nói như vậy những kẻ điên loạn này đã tự xưng là đồ đệ của Pháp Luân Công, có lẽ nào Pháp Luân Công ở VN có những kẻ điên loạn như vậy, nếu như không có lực lượng Công an, Cảnh vệ 4 kẻ này không biết có bị dân chúng đánh cho tới chết ? Tự xưng là đồ đệ của Pháp Luân Công với mục đích gì ? Vấn đề này tôi cũng chỉ dám nói lên quan điểm cá nhân dựa trên phỏng đoán. Năm 1999 Pháp Luân Công bị chính quyền Trung Quốc đàn áp môn phái này gây chấn động dư luận quốc tế và đến năm 2009 tòa án quốc gia Tây Ban Nha truy tố tội "diệt chủng" với những người liên quan trong đó có nguyên chủ tịch TQ Giang Trạch Dân. Phải chẳng bọn chúng tái hiện lại lịch sử Pháp Luân Công ở TQ năm 1999, chống phá đất nước, làm những chuyện thần kinh...rồi để bị bắt và sau đó nhà nước đàn áp đồ đệ Pháp Luân Công ở VN ra tội "diệt chủng"...Phải chăng đấy là ý đồ của bọn chúng hay là chúng muốn tạo quả bom dư luận để rêu rao, xuyên tạc rằng "ngày tàn của chế độ Hồ Chí Minh" đã đến. Theo tôi thì thần kinh chúng có 1 chút vấn đề mà thôi, đừng quan trọng hóa vấn đề. 
Nguyễn Doãn Kiên có vợ là Nguyễn Thị Quỳnh,
Địa chỉ: 105B, Nhà A6, Ngách 105/8 Láng Hạ, Q Đống Đa, Hà Nội


Bản chất của Pháp Luân Công ở VN không có là "rèn luyện thân thể" mà trong đó chứa đựng những mưu đồ chính trị bẩn thỉu. Chúng "đánh bóng" tên tuổi của mình bằng một số hoạt động vi phạm pháp luật như rải truyền đơn vu cáo nhà nước, chộm cước viễn thông, phá hoại cơ sở vật chất của nhà nước, lăng mạ, bôi nhọ các anh hùng dân tộc...và chuyện điên rồ "cầm búa tạ" đi phá Lăng Bác vừa rồi. Chúng đang cố ý để bị bắt, hành động của chúng ngày càng công khai và bạo hơn. Phải chăng chúng đang cố gắng chứng minh cho cả dân tộc VN, cả thế giới thấy rằng nếu như "Đảng Cộng sản sụp đổ" lớp lãnh đạo tương lai là những kẻ điên này đây. Nói cho cùng chúng như là những con tốt thí của những tổ chức phản động giật dây, chúng mưu đồ phá hoại trật tự an ninh - chính trị vốn dĩ ổn định ở VN. Rồi mai sau bạo động, khủng bố sẽ xuất hiện ở VN thì chúng ta có suy nghĩ gì, sẽ còn đâu cảnh tổng thống Mỹ, ngoại trưởng Mỹ (mẫu quốc của chúng) ung dung đi trên đường VN mà ko cần lo lắng có khủng bố nữa. VN của chúng ta sẽ ra sao ? sẽ như Trung Đông ư, như Lybia, Syria ư...Có thể VN ko giàu có như những quốc gia khác (cũng bởi do chiến tranh và cấm vận) nhưng được sống trong cảnh "uống cốc nước chè ngắm dòng người đi" đâu phải quốc gia nào cũng có, điều quan trọng hơn là cha ông ta đã hy sinh xương máu để sinh ra đất nước, trách nhiệm của chúng ta đó là gìn giữ và phát huy. Con đường mà Chủ tịch Hồ Chí Minh đã vạch ra cho cả dân tộc là đúng đắn, giới trẻ là tương lai của đất nước cần nhận thức rõ điều này. Đừng để NHỮNG KẺ ĐIÊN LÊN NGÔI.

Chúng tôi đang trông chờ sự công minh của pháp luật cho Nguyễn Doan Kiên và đồng bọn.